Trang

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

AK tập làm văn

Sang năm học mới, muốn giữ lại cho AK đống vở Tiếng Việt cũ để làm kỷ niệm nhưng nhà chật, cứ phải loay hoay dọn từ góc này sang góc khác. Sợ rồi cũng thất lạc nên chụp lại mấy tấm hình, làm bằng chứng để AK sau này có làm nhà văn cũng không thể tự nhận mình "có năng khiếu văn học từ nhỏ" :D

"Không tả lan man. Em hãy làm theo hướng dẫn!" Đó là lời đề nghị thường thấy mà cô giáo ghi bên cạnh các bài tập làm văn của AK năm lớp 2. Điển hình là bài tả em Hai sau một dịp đi du lịch cùng gia đình em. Cô yêu cầu tả 5-6 câu mà AK làm gấp đôi với rất nhiều chi tiết nho nhỏ mà AK "sẽ nhớ mãi". (Hì, lan man và dài gấp đôi là chuyện khó tránh khỏi là bởi em Hai có em sinh đôi là Út chăng???!!) Sau khi chỉnh sửa thì có vẻ như bài tả em Hai cũng na ná như bài tả chú thỏ trắng ở ngay sau đấy:



 Còn đây là bài về Khánh Trang và anh Bi. Không biết AK tự kết nghĩa anh Vườn Đào làm anh em họ với anh Bi từ khi nào! Còn điểm 9 trong bài tả Khánh Trang là AK tự chấm.



May quá AK chưa có bài nào bắt đầu bằng "Nhà em có nuôi một ông nội", nhưng lại "có nuôi một con... chim sẻ". Hix! Đó là cậu cân nhắc chán rồi đấy, ban đầu còn định nuôi một con chim hồng hạc cho đề bài "tả gia cầm" cơ.


Đến khi tả đúng "gia cầm" - một con gà -  thì lại là loại gà mà em có thể "hay cho nó đi chơi" vào ngày chủ nhật.

Nói chung, cứ tả cái cây, con gà, thì còn ít bị cô sửa.Chứ cứ động tới tả người là y như rằng phải viết đi viết lại. Bác Bang và bạn Hà là những nhân vật quen thuộc trong các bài văn của AK:




 Gần đây, từ khi vào lớp 3, bố đã trở thành đề tài ưa thích (AK giải thích: Vì bố dễ tính).


 Bố đọc xong, chưa kịp nguôi sướng thì đã dở khóc dở cười với bài tập tiếng Anh giới thiệu về "my father". Năm ngoái AK đã làm rất thạo dạng bài này. Thế mà qua dịp hè, đã sai những lỗi không thể chấp nhận được: Bố em có một con mắt to, một cái chân dài, một cánh tay béo...



He he, mẹ AK đang rất khoái trá thì phát hiện có một bài tả "my mother" cũng không khá hơn, từ vựng không khác biệt lắm với bài tả một "monster" ở trang bên cạnh.(Dứt khoát không đưa bài ấy lên đây).

Xem lại tất cả các bài văn của AK, dễ nhận thấy các bài làm đều khá là khuôn sáo, công thức. Nhưng cũng nhận ra một thực  tế thế này: Với cách đặt vấn đề cũ mòn, chẳng hạn: Hãy tả con vật nuôi nhà em, Hãy tả một người thân trong gia đình em! Trẻ con cũng sẽ trả bài theo lối mòn theo kiểu Nhà em có nuôi một con gà hay Trong nhà Em yêu nhất là... Thế nhưng, khi đặt vấn đề theo cách khác, chẳng hạn "Em có suy nghĩ gì về mẹ của mình?" Lập tức AK bắt đầu một cách sinh động hơn rất nhiều.


Câu trên trong một đề kiểm tra chất lượng giữa học kỳ II năm lớp 2. Cá nhân mình thấy đó là một câu hỏi hay bởi tính đơn giản, gần gũi, tác động ngay vào trực giác, khiến trẻ con sẽ bật ra những suy nghĩ "bức xúc" nhất, thật nhất. (Cũng may,trong bài mẹ chỉ "hơi khó tính", còn ở ngoài, AK xếp hạng "đại khó tính" cho mẹ rồi).

Không có nhận xét nào:

Bài có liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...